Thời sinh viên, tôi cũng giống như đa phần các bạn bè khác, tôi đi học cơ bản là để mọi người nhìn vào tôi có đi học, nghe hơi buồn cười nhưng tôi nghĩ là vậy.
Tất nhiên gần học xong đại học thì đó là giai đoạn nghiêm túc hơn, đi học là để sau đi xin việc kiếm tiền.
Nhưng quanh một hồi thì tôi lại chẳng thích trở thành một kĩ sư nữa khi tôi bắt đầu học về tiền tệ.
Tôi thấy khi nói chuyện về tiền, các chiến thắng ở các thương vụ bán hàng hoặc những chiến lược cao xa của các tập đoàn tôi lại thích hơn. Tôi thích ngồi tụ tập với thằng bạn thân, cạ uống bia thời đại học, rồi hai thằng lại bàn việc thế giới.
Nghe có vẻ hơi trẻ trâu nhưng đó là một trong những thứ tôi thấy rất có ích cho sau này. Lúc đó chém gió chơi thôi chứ chưa hiểu lắm, nhưng chém nhiều thì càng ngày càng hiểu hơn.
Tôi tìm đọc thêm các tài liệu, nghiên cứu rất nhiều và đúc kết cho mình những bài học đầu tiên làm hành trang cho cuộc sống.
Cái cảm giác của một thằng trẻ con bước chân vào cái thế giới rộng lớn, nếu như nó chọn cho mình một con đường làm tay sai cho những lão làng thì có vẻ mọi chuyện sẽ dễ thở hơn. Đằng này nó lại muốn…nó sẽ trở thành một cái gì đó của xã hội.
Cái khung cảnh lúc bấy giờ tôi cảm nhận như mình là cái chồi cây bé như que tăm với 3 cái nhánh lá mọc ra từ một hạt nhãn mà ai đó ăn xong nhổ ra đất vậy, và tôi ngước lên nhìn xã hội thì đúng như cái cây non ấy đang choáng ngợp trước một khu rừng với những cây cổ thụ đang đua nhau chiếm trọn khu rừng chẳng để lọt khe một tia nắng dù là nhỏ nhoi.
Nhỏ bé thực sự là gói gọn trong 2 từ nhỏ bé.
Vậy mà cái cây ấy lại còn đòi sánh vai vươn lên không thua kém các cây cổ thụ? Đúng là nghe đã thấy không khả thi rồi.
Chắc vì lẽ đó, cái lẽ thông thường đó, các lập luận đúng đến 99,99% đó mà chẳng ai dám chọn con đường đó và cũng chẳng ai khuyên tôi theo con đường đó.
Làm thuê có lương ổn định là được rồi, lấy vợ sinh con rồi tích luỹ sau đó tích luỹ rồi tính tiếp.
Không, nếu ngày đó tôi chọn con đường ấy thì có lẽ giờ này cũng chẳng có ai đang ngồi đọc tâm sự này.
Tôi đã chọn con đường 0.01% còn lại. Dù tôi là cái mầm mọc từ hạt nhãn đi chăng nữa tôi sẽ chọn mình lớn lên và trở thành một cây cổ thụ, tôi không cảm thấy rằng mình sinh ra để dọn dẹp những những chiếc lá rơi cho người khác.
Tôi tập trung vào 3 yếu tố chính đó là Kiến thức về tiền, Kiến thức về bán hàng và Kiến thức về công nghệ.
Tiền của thế giới này bản chất được sinh ra từ 1 nơi thôi, những con người phát hành ra tiền họ không phải chính phủ, chính phủ hết tiền thì vẫn phải đi vay đó là nợ công.
Tiền của ngân hàng là một ngành kinh doanh vi diệu, tuyệt vời và đáng để tâm, đa phần mọi người nghĩ có tiền rồi cho vay thì thành lập ngân hàng, thực ra là không phải.
Tiền của doanh nghiệp quy mô lớn vận hành với tư duy khác hoàn toàn với doanh nghiệp vừa và tất nhiên nó cũng không giống chút nào với doanh nghiệp nhỏ. Cách thức hoàn toàn khác nhau.
Tiền tư duy theo kiểu cá nhân đó đơn giản là tích cóp, làm được gì tích cóp lại mua đồ dùng, hàng hoá. May ra ai đó làm cực giỏi mua sắm hết vẫn dư được tiền thì mới thoát cảnh tích cóp.
Nhưng mấy ai dư được chứ? Luôn có những mặt hàng cao cấp hơn chờ đợi bạn, kiếm được 20 triệu thì đâu có tiêu kiểu sinh viên đâu mà để dư 15 triệu, ăn ngon hơn, mặc đắt hơn, chơi xịn hơn, nhà thuê rộng hơn, không âm là may lắm rồi.
Tư duy tài chính cá nhân mãi mà ko giải thoát thì gần như không thể thoát bẫy được. Làm cả đời chỉ để đổi lấy ngôi nhà trả góp 10-15 năm, xe trả góp và nuôi con ăn học là hết cả thanh xuân lẫn thanh hè, thanh thu, thanh đông luôn.
Khi nghiên cứu và hiểu được nền tảng tài chính chi tiết, tôi gạch chéo ngay lập tức cái bản kế hoạch tích cóp làm thuê ổn định mà cái xã hội định hướng suốt 23 năm. Tôi bắt tay vào hoạch định kế hoạch tài chính theo cách của người giàu. Chẳng có gì xa lạ đâu, đó chính là tạo ra nhiều nguồn thu nhập. Mình phải có nhiều nguồn thu nhập cùng lúc. Sách báo nói đầy, mấu chốt là có hiểu và biết làm không thôi. Chứ nghe thế biết thế thì cũng vứt đi.
Có kế hoạch định hướng về tài chính xong tôi bắt tay vào nghiên cứu bán hàng. Bán hàng là thu nhập, bán hàng là khởi nguồn của kinh doanh, bán hàng chính là nhân tố lõi để tạo ra một doanh nghiệp bên cạnh sản phẩm, nói dễ hình dung nhất nó giống như trứng và tinh trùng vậy.
Tôi nghiên cứu chuyên sâu về tâm lý học con người. Bán hàng thì phải hiểu con người là cốt lõi.
Con người có nỗi đau, có nhu cầu, có sự thoả mãn, nhiệm vụ của người bán là giải quyết tốt quy trình đó.
Mọi chuyện sẽ thật dễ dàng nếu như sản phẩm của bạn là thứ duy nhất giải quyết được vấn đề cho khách hàng. Nhưng chớ chêu thay xã hội có ti tỉ thứ giống sản phẩm của bạn và cùng công năng.
Và cuộc chiến của người bán hàng và kinh doanh là một sự hội tụ, phải nói là hội tụ đỉnh cao, tối cao nhất của một con người về chuyên môn thấu hiểu sản phẩm, thấu hiểu trạng thái khách hàng, năng lực truyền đạt qua ngôn từ, phi ngôn từ như ngôn ngữ cơ thể, giọng nói, ngữ điệu và chuyển dịch sang online là khả năng chuyển hoá nội dung sang các bài viết, các video và kết hợp với các kênh truyền thông đưa đúng đến khách hàng mục tiêu.
Cũng chính vì điều đó tôi nghiên cứu về các công nghệ hỗ trợ kinh doanh. Đó là những nền tảng đơn giản nhưng gần như là thiết yếu như xử lý ảnh, video, xây dựng website, tạo kênh youtube, kênh FB, hệ thống email, xây dựng kết cấu lọc phễu thu hút khách hàng tiềm năng và quy trình bán hàng tự động.
Gần như ban đầu phải biết làm tất cả vì thực ra với người mới khởi nghiệp thì doanh nghiệp bé tí ti nó không đủ việc trọn vẹn để thuê người, mà xã hội thì bạn đừng kì vọng là tìm người đa di năng làm đủ thứ. Thường mỗi người chỉ làm một mảng thôi, vây nên ban đầu tôi làm tất. Cái gì khó quá không làm được thì thuê ngoài.
—————
Tôi phát triển sự nghiệp đầu tiên là đặt cửa vào sự phát triển của iPad, tôi nghiên cứu đi sâu và muốn tạo ra một trung tâm tin học cảm ứng ở VN. Tôi viết một cuốn sách đầu tiên biên soạn lại hướng dẫn người dùng tận dụng iPhone iPad để làm việc rất hiệu quả. Tôi mở lớp dạy dùng sử dụng ứng dụng văn phòng trên thiết bị cảm ứng. Dự kiến xây dựng một tổng đài tư vấn cho người dùng từ xa. Mơ ước lúc đó là được Apple mua lại thì lại khơ khớ tiền. Nhưng tôi bắt đầu nhận ra các nhược điểm của dự án:
1- Nhân sự hiểu về sản phẩm gần như không có, iPad còn quá mới mẻ ở VN thời điểm đó và mọi người dùng nó để giải trí. Không làm việc. Nếu muốn thay đổi hành vi đó thì sẽ cả núi tiền truyền thông mà cũng chưa chắc đã ăn thua. Đến nay 2019 thì số người dùng iPad làm việc vẫn rất ít.
2- Sách công nghệ viết ra được 1 năm là sẽ bị thay đổi giao diện và thế là tôi bán được gần 700 cuốn còn hơn 300 cuốn hết date. Ban đầu tiếc nhưng lỗi thời chẳng biết làm sao nên đành hô bà đồng nát đến hốt đi.
3- Các doanh nghiệp sẽ không dại gì thay đổi công cụ làm việc hiện tại vì nó vướng rất sâu vào quy trình, nhân sự đang hoạt động ổn định. Thay mới vào đào tạo lại thì toi.
4- Doanh nghiệp mới khởi nghiệp sẽ có ưu thế hơn nếu tận dụng công nghệ vì nó là điều doanh nghiệp truyền thống khó lòng nâng cấp được vì họ đã quá cồng kềnh.
—————
Sau khi rút kinh nghiệm sản phẩm đầu tiên thì tôi kinh doanh sản phẩm thứ 2 đó chính là các tài liệu học tập, cái này thì thực ra thời đó là vi phạm bản quyền của bên tây. Nước ngoài họ có làm các tài liệu học thành video rồi bán dưới dạng DVD. Tôi thì vốn ham học nên tôi thấy trên mạng rao bán nên tôi mua, mỗi nơi một ít, thời đó rất nhiều người bán nhưng tôi thì mua về học và tổng hợp gần như tất cả các nguồn.
Tôi thấy đây là một sản phẩm rất hay vì nó bán đi lại có thể sao lưu tiếp ra mà gần như cũng không bị lỗi thời.
Sản phẩm của tôi là tổng hợp nên nó lên tới gần 1TB (gần 1000 GB) và tôi là người nghiên cứu nó rất kĩ, nó như một kho báu của tôi vậy. Quý hơn vàng.
Sau đó tôi bắt đầu chia sẻ những kiến thức tôi học được từ đó cho mọi người. Một điều tôi cũng không ngờ tới đó là mọi người nói tôi chia sẻ đọc rất hay cuốn hút và dễ hiểu, thời kì này mọi người mời tôi đi cà phê nhiều lắm. Hết người này đến người khác và tôi vô tư chia sẻ hết những thứ tôi biết về tài chính, công nghệ, bán hàng,…
Rồi lượng người theo dõi trên FB của tôi tăng lên và sau tôi thấy nhu cầu học tập của mọi người rất nhiều nên tôi rao bán bộ video của tôi đã sưu tầm.
Lúc đó cũng rất nhiều người bán nhưng tôi hơn họ ở 1 điều đó chính là tôi đã học qua nó và tôi biết hướng dẫn mọi người nên học như nào cho hiệu quả và tôi kết bạn với người mua trao đổi cùng học tập.
Chính vì vậy tôi bán thành công gần như mạnh nhất thị trường lúc đó vì tôi tạo được giá trị khác biệt.
Về sau thị trường cũng bão hoà vì các video dần được up lên youtube và chia sẻ miễn phí, cái sự hướng dẫn của tôi cũng không đủ sức kéo chân người dùng sản phẩm vì xét cho cùng ai cũng thích miễn phí. Nhưng thực ra miễn phí thì họ chẳng bao giờ động tới. Tôi giảm dần việc kinh doanh sản phẩm này, và một cơ duyên mới lại tới.
Qua dự án này tôi đúc kết sâu sắc hơn về một mô hình kinh doanh nhỏ:
1- Làm truyền thông xây dựng tập khách hàng trước. Thấy lượng khách hàng tiềm năng tin tưởng thì mới bắt đầu kinh doanh. Bài học này tôi không làm được cho dự án Trung tâm tin học cảm ứng nên tìm kiếm khách hàng rất vất vả.
2- Sản phẩm số là một sản phẩm thông minh, nó tái tạo được, sao chép ra được, bán xong mình không mất. Tôi thấy đó là một sự lựa chọn nên đi hơn so với những sản phẩm khác.
3- Xây dựng thương hiệu cá nhân khiến cho quá trình kinh doanh và bán hàng thuận lợi hơn rất nhiều, thương hiệu cá nhân là một thứ giúp bạn tiết kiệm rất nhiều chi phí bán hàng. Hãy tạo nhiều giá trị cho khách hàng, khách hàng nhận được sẽ quý mến và khi có nhu cầu thì họ sẽ mua hàng của bạn thay gì mua chỗ người khác. Hơn nhau ở cái quan hệ đó thôi là thắng rồi.
—————
Tiếp đến…đọc mỏi chưa? Có đọc nữa không còn tâm sự tiếp nào? Ha ha. Nếu tâm sự hết ra thì dài lắm, lười đọc thì bỏ cuộc đi nhé.
Kể tiếp cho nghe nè.
Cơ duyên tiếp theo là có rất nhiều bạn mời mình cà phê và nghe mình chia sẻ chia sẻ xong thì mình cũng mời các bạn đến văn phòng mình nghe những buổi mình chia sẻ theo nhóm. Mình chia sẻ miễn phí các điều mình học đc cho mọi người.
Cứ như vậy một thời gian thì mình thấy mình dạy cũng ổn ổn, mọi người thấy thích. Thế là lúc đó mình sẵn đam mê bán hàng nên mình mở các lớp bán hàng cho các bạn mới vào nghề. Mình thu có 50.000 đ/ bạn đến học thôi.
Mình dạy một thời gian thì có mối quan hệ giới thiệu đi dạy cho doanh nghiệp, cũng run lắm các bạn ạ vì chưa dạy cho các anh chị lớn tuổi bao giờ. Nhưng cũng chẳng sao đi rồi biết. Ai ngờ đâu mình đi dạy các anh chị lại rất thích. Đến mình cũng bất ngờ là không hiểu tại sao.
Về sau mình hiểu được là các anh chị bán hàng có thâm niên nhưng lại dùng tư duy kinh nghiệm thôi nên tự đúc được bao nhiêu thì dùng bấy nhiêu, ít khi các anh chị tham khảo thêm sách để tăng phương pháp cách thức, quy trình bán hàng thành ra xét về mặt thâm niên mình không bằng các anh chị nhưng về mặt đúc kết mình lại nhiều hơn vì mình biết lấy trải nghiệm của người khác của các bậc thầy để mình dùng luôn. Tất cả những kiến thức về giọng, ngữ điệu, ngôn ngữ cơ thể, quy trình chuyển hoá, tự động hoá bán hàng các anh chị đều ko để ý đến thành ra đi học lại thấy hấp dẫn.
Cứ như vậy mình trở thành một nhà đào tạo bán hàng lúc nào không hay, mình đi giảng ở khắp SG, Đà Nẵng và tất nhiên rất nhiều ở Hà Nội.
Trong khi đang rất thành công với nghề đào tạo sale, bối cảnh thời điểm đó cũng rất phát triển ngành này, các doanh nghiệp phát hiện ra đào tạo sale đang chạy đua và mình cũng chớp thời cơ xông lên.
Kì diệu là lúc này cái mầm nhãn non ấy bỗng cảm thấy thật già dặn, trưởng thành và có vẻ như nó đã trở thành một cây nhãn thân vỏ xù xì vươn mình lên thoát khỏi những lớp cỏ, nó bươn mình và tự chủ cuộc đời.
Lúc này mình ngoảnh lại nhìn xung quanh thì đã thấy một điều kì diệu, mình đã thoát khỏi con đường làm thuê ổn định, mình đang bước trên những con đường mới đầy màu sắc, đầy hấp dẫn.
Mình dạy bán hàng rất phát triển và thời điểm đó mình tập trung vào kĩ năng mình mạnh nhất đó là bán hàng trực tiếp, chuyên dụng trong bán BĐS, bán đại lý truyền thống, tư vấn tài chính,…
Một cái duyên nữa lại đến, mọi người nói chuyện với mình thì mình không chỉ chia sẻ về bán hàng, mình còn chia sẻ rất nhiều về tài chính, chính trị, xã hội, con người, tư duy và… mọi người bắt đầu muốn khai phá nhiều hơn nữa. Có những người đầu tiên đặt vấn đề muốn học lại tất cả những gì mình biết một cách bài bản có hệ thống.
Mình thấy yêu cầu ấy thật kì quặc và mình cũng chưa từng nghĩ đến điều đó cho đến khi lời đề nghị ấy xuất hiện.
Và mình nghĩ có gì mà ko đồng ý chứ, mình vẫn chia sẻ miễn phí hằng ngày đấy thôi. Mình thích chia sẻ mà, có vấn đề gì đâu. Và mình ok.
Và với bản năng của một người bán hàng mình đã quảng cáo nó để bán. Bán một thứ không có tên, và chẳng ai biết nó là cái gì, đến chính mình cũng chưa biết chính xác nó là gì. Chỉ đại loại là một khoá học học tất cả những gì mình đang có một cách bài bản có thứ tự chứ không phải chia sẻ theo ngẫu hứng nữa.
Lớp đầu tiên có 9 bạn tham gia. Tuyệt vời và điều kinh dị hơn là sau khoá học mình thấy đây là một sản phẩm tuyệt vời, nó kích hoạt thay đổi hoàn toàn con người học viên, các bạn ấy bắt đầu có những biểu hiện khát vọng, lý trí, vươn lên sống chứ không cam chịu cuộc đời nhỏ bé. Mình thấy hình ảnh cái cây non mọc từ hạt nhãn của mình khi xưa, nhỏ bé nhưng kiên cường.
Có lẽ mình đã tạo ra một sản phẩm lạ cho thị trường.
Mình bắt đầu hoàn thiện kĩ hơn, biên soạn chi tiết, mỗi năm mình dạy từ 4-5 khoá vì thời lượng dạy khá lâu, ban đầu mình chỉ dạy tuần 2 buổi tối thứ 3-6. Mỗi khoá 24 tiết là học hết 3 tháng. Về sau mình tập trung hơn cho sản phẩm này vì mình cảm thấy nó khác lạ, hiệu quả và nó chẳng giống bất kì sản phẩm đào tạo nào trên thị trường.
Sau đó mình đã dạy liền 1 khoá 24 tiết trong 12 ngày hoặc 24 tối.
Càng dạy càng nâng cấp chương trình mình hào hứng với nó. Nó là một sản phẩm đặc biệt, nó được hình thành theo đúng lý thuyết của chiến lược đại dương xanh. Một mình một đại dương không có cạnh tranh. Mình sở hữu nó hoàn toàn không bị ai cạnh tranh cả. Wow tuyệt vời.
Và mình truyền thông phát triển dự án này, mình đặt tên môn học là Kiến Thức Nền – Khởi nghiệp thông minh với mục tiêu hướng đến cuộc sống tự do, cuộc đời tự chủ, trao đi cho mọi người.
Càng dạy thì mình thấy môn này những ai ứng dụng tốt đều là những người rất nghị lực, còn một số bạn gia đình cho tiền đi học hoặc dễ dàng đến được khoá học thì lại không thay đổi nhiều. Học chểnh mảng.
Càng về sau mình càng siết chặt đầu vào vì mình là một người sống kì vọng, rất kì vọng. Mình kì vọng một cách người ta có thể gọi là thái quá cũng được, đó là mình muốn 100% học viên phải đỉnh, đỉnh của đỉnh.
Chính vì thế mình thu học phí môn này rất khốc liệt, khoá nào mình cũng tăng học phí, một là học luôn 2 là học sau chấp nhận giá cao, mình nghĩ mình rồi cũng già dạy mãi sao được, ai học thì học luôn lúc mình còn đang hừng hực khí thế khởi nghiệp.
Dự án phát triển rất tốt và mình mở rộng quy mô thành lập một học viện tư dưới sở hữu doanh nghiệp. Học viện Z. Một mô hình từ học, sinh hoạt, ở, khởi nghiệp tất cả trong 1. Học viện thời kì đó phục vụ được quy mô 50 học viên nội trú với tổng diện tích 700m2 gồm nhà ăn, kí túc, phòng đào tạo, và văn phòng.
Mô hình cực kì hay và thành công mình đã lên kế hoạch nhân bản thành chuỗi các tổ hợp khởi nghiệp như vậy.
Mình dự định sẽ tạo ra khắp các tỉnh thành để đưa phong trào khởi nghiệp bùng nổ.
Nhưng có một điều mình vẫn bị không hài lòng đó là ở tổ hợp này, ai phát triển thì cứ phát triển còn một số khác thì lại trở nên hưởng thụ. Chi phí sinh hoạt quá rẻ, điều kiện sống quá tốt nhưng lại không thúc đẩy được các bạn hành động. Tôi không hiểu điều gì đã khiến các bạn ấy như vậy.
Và thời gian này tôi bắt đầu tìm đến những vùng kiến thức mới, tôi đến với Phật học, kiến thức Phật học đúng là uyên thâm và vi diệu. Tôi tìm được nguyên nhân của các bạn đó là các bạn sung sướng quá nên đã bị tiêu trừ nghị lực.
Tôi cảm thấy rất sốc, vì sự chăm lo của mình cho các bạn là sai cách, cũng giống như việc bạn không cho một đứa trẻ đối mặt với khó khăn mà cứ bao bọc thì nó càng trở nên yếu ớt.
Tôi quyết định đóng cửa tâm huyết của mình, chuyển toàn bộ mô hình học tập về mô hình trường học đơn thuần.
Tôi hợp tác kí hợp đồng cùng trường của cán bộ ngành xây dựng để sử dụng mặt bằng để giảng dạy. Và các học viên sẽ tự bươn trải ra cuộc sống. Và điều đó đã phát huy tác dụng, tôi thấy tất cả đều nhanh nhẹn và năng động trở lại, trăm thứ tiền dồn dập phải chi trả đã là động lực khiến các bạn hành động quyết liệt.
Rất nhiều người đã trở thành ông chủ nhỏ, chủ thương hiệu, chủ nhà hàng. Tôi biết rằng giờ họ vẫn còn khó khăn lắm, chưa được nghỉ ngơi hưởng thụ gì đâu nhưng với con đường đã đi thì tôi an tâm rằng 5 năm nữa, 10 năm nữa họ sẽ là một ai đó rất ra gì và này nọ.
Trong lúc tôi quản lý học viện thì tôi cũng hoàn thành cuốn sách Bí mật tài chính người giàu – Tập 1: Làm thuê hay khởi nghiệp?
Và tôi hợp tác xuất bản bán trên thị trường. Cuốn sách là một trong những cuốn bán khá chạy mà không hề được chăm sóc truyền thông kĩ lưỡng. Tôi có một thu nhập thụ động từ nó. Vừa được thương hiệu tốt, vừa được chia sẻ kiến thức và lại có tiền về theo lượng sách bán ra.
Tôi hợp tác với Topica và sản xuất 2 khoá học online về quản lý thời gian và 1 khoá về kĩ năng thuyết phục. 2 khoá học này cũng mang lại thu nhập thụ động cho tôi.
Đến với ngành đào tạo như một cái duyên và tôi hiện tại vẫn tiếp tục giảng dạy Kiến Thức Nền, và tôi cũng chia sẻ những bài học đúc kết từ ngành này:
1- Sản phẩm đào tạo cũng là một ngành kinh doanh thông minh, bạn bán hàng xong bạn không mất sản phẩm.
2- Ngành đào tạo là ngành khó, thù lao cao nhưng muốn bám trụ được phải có yếu tố giá trị riêng, chất riêng. Tôi là người trực tiếp biên tập ra trương trình nên tôi rất thấu hiểu, tôi nắm bắt trạng thái học viên rất sát vì tôi đều đã trải qua các cung bậc giai đoạn đó và đưa ra được những lời khuyên đúng lúc.
3- Làm đào tạo cũng là kinh doanh, truyền thông, bán hàng, chăm sóc khách hàng đủ cả. Bán một sản phẩm vô hình, góc độ nào đó còn khó hơn nhiều so với kinh doanh sản phẩm hữu hình.
4- Diễn giả là người nói, còn bán vé và tổ chức là người kinh doanh. Nếu bạn làm cả 2 hãy xác định đây là 2 business và nhớ trả lương giảng viên cho chính mình.
—————
Ok. Chắc là bạn nghĩ thằng cha này tâm sự cái quái gì mà lắm thế đúng không? Ha ha.
Chia buồn với bạn hôm nay tôi sẽ tâm sự hết những gì đã trải qua vậy nên nếu còn đủ sức thì đọc tiếp, không thì chắc lại bỏ cuộc thôi.
Tôi ghét 2 chữ bỏ cuộc. Tôi thích 2 chữ bắt đầu.
Bạn đọc đến đây thì thấy ủa ông này làm ngon nhỉ toàn gặp thời và làm cái gì cũng lãi. Ha ha đây có cái này lỗ chổng vó đây.
Đó là một nhà hàng chúng tôi làm tại Hà Nội. Chúng tôi máu chiến vì đó là một lĩnh vực mới và chúng tôi rất phấn khích. Tôi làm cùng học trò của mình.
Dự án huy động vốn cực tốt, mọi thứ đều thú vị khi bước chân vào ẩm thực, đúng kì vọng như trong cuốn sách tôi đã xuất bản. Đó là sau này có chuỗi nhà hành của riêng mình.
Ban đầu chúng tôi dự định làm app đồ ăn sáng nhưng càng làm càng thấy nguồn lực vốn không đủ. Các ông lớn chơi toàn ngàn tỷ mình chơi không lại, quản trị tiền lớn vậy thì cũng chưa đủ tầm. Nên chúng tôi quyết định đi vào sản xuất. Mọi chuyện đều ok cho đến khi chúng tôi quá bấn thành công.
Chúng tôi sốt ruột và quyết định thuê một mặt bằng đẹp để làm, mặt bằng này đẹp thì đẹp quá dư nhu cầu sản xuất gà nướng lu, thế nên anh em bàn nhau mở luôn kinh doanh địa điểm.
Và từ đó chúng tôi mắc ngay một sai lầm mà tôi đã đúc rồi mà vẫn sai, đó là chúng tôi chưa xây dựng tập khách hàng trước, cho nên mở ra giai đoạn đầu phải tìm kiếm khách vô cùng vất vả. Chi phí tiền thuê thì tốn. Hoạch toán kinh doanh địa điểm gặp ngay một thị trường dở dang.
Địa điểm chỉ phù hợp cho khách bình dân, bán sản phẩm giá rẻ.
Quán thì lại trang trí đầu tư theo nhu cầu tầm trung, bán sản phẩm phải có lợi nhuận biên đủ lớn mới bù lại được.
Cạnh tranh thì gặp ngay bài toán các địa điểm xung quanh là nhà dân, họ ko thuê nhà, ko thuê người và họ tự làm nên phát ra cái giá bán mà mình không lại được.
Chuyển đổi rất nhiều mô hình để tích hợp cho phù hợp nhưng không ăn thua, và đúng lúc đó thì cậu học trò lại có việc gia đình, vừa làm vừa phân tâm, vất quá nên anh em quyết định tìm dự án khác. Đóng lại lỗ to.
Sau đó thì rút kinh nghiệm không nóng vội, không từ bỏ giấc mơ nhà hàng xác định rõ nguồn lực và khách hàng mình cùng 2 chiến hữu triển khai nhà hàng tại Khu du lịch Tam Chúc Hà Nam, quê mình.
Nhà hàng với lượng khách vãng lai cơ bản và kinh doanh tập trung vào kí hợp đồng với các tour du lịch, nhà xe, quảng cáo FB và tối ưu tìm kiếm Google.
Rất nhiều bài học được rút ra và khởi động nhà hàng lần 2 tốt hơn. Đúng là bước vào mỗi ngành mới lại phải lấy tâm thế của một đứa trẻ con mà học hỏi các bạn ạ.
—————
Và câu chuyện trước tuổi 30 vẫn chưa khép lại, một cái duyên nữa lại đến…
Cái duyên này bắt nguồn từ thời tôi học cấp 2. Cấp 1 tôi học rất giỏi, làm liên đội trưởng của trường. Thế nhưng khi bắt đầu sang lớp 6, tôi đi học ở trường thị trấn và được tiếp xúc với máy vi tính.
Cái thời kì đó thì máy vi tính là một thứ vô cùng kì diệu, nó là thứ mê hồn và hấp dẫn hơn bất kể thứ gì từng tồn tại trước đó.
Và tất nhiên tôi đã nghiện nó với một tình yêu bất diệt. Chơi đêm chơi ngày, từ Haft-life rồi Đế chế sau này là game online.
Dù rất cố gắng để hoàn thành việc học nhưng cuối cùng thì tôi vẫn trượt trường chuyên.
Thời kì đó được mọi người đồn thổi học giỏi nhất làng thế mà cuối cùng lại trượt chuyên. Cái cảm giác ấy sao mà xấu hổ đến thế. Tôi không xấu hổ với bản thân đâu vì tuổi trẻ ngông cuồng vẫn cho mình là ko có gì hối hận hết. Chỉ là xấu hổ khi đối diện với bố mẹ thôi.
Mọi chuyện tốt hơn khi tôi học cấp 3 ở trường huyện, ko được học chuyên thì học huyện thôi chứ biết làm sao.
Cũng ổn, chẳng sao cả, học ở đâu chỉ nhỉnh hơn 1 chút đã thuộc TOP ở trường rồi, được tôi cô chú ý cũng bù đắp phần nào nỗi đau trước kia.
Cuộc sống cứ trôi đi rồi tôi vào đại học, ra trường, làm kinh doanh nhưng vẫn có một cái duyên cực kì lớn với đào tạo con người.
Tôi gặp rất nhiều người đang trong cơn nghiện game, tôi biết, lúc này chẳng ai có thể khuyên răn họ vì tôi từng trải qua cảm giác đó.
Nhưng đến bao giờ thì người ấy sẽ bỏ game như mình và quay lại sống có trách nhiệm với cuộc đời mình?
Tôi không biết nữa…ai cũng phải có một biến cố nào đó thì may ra mới đổi thay được, giống như tôi trượt trường chuyên vậy.
Ngẫm nghĩ và nỗi đau ấy cứ mãi ẩn hiện trong tâm trí xuyên suốt những năm tháng, tôi cảm nhận trong cơ thể mình muốn làm một điều gì đó thay đổi cái thực tế này. Cái thực tế ai cũng cảm nhận được đó là học rất là chán và chơi thì rất ham.
Nhiều lần như có điều gì đó mách bảo, nung nấu trong tâm trí cứ loé lên rồi vụt tắt không biết là cái gì. Chẳng biết mình đang tìm kiếm cái gì nữa chỉ biết rằng mình như được giao phó một nhiệm vụ gì đó với giới trẻ.
Cái cảm giác như ai đó đang đẩy mình đi, thôi thúc mình phải bước đi tìm kiếm, tìm kiếm một thứ mơ hồ.
Và…cái gì đến thì cũng đã đến.
Tháng 10 năm ngoái (2018) tôi có đi chữa bệnh và nghỉ ngơi 2 tháng. Trong lúc nghỉ ngơi tôi không làm việc, gác tất cả mọi thứ lại. Đầu óc được tăng cường thuốc bổ khiến nó tỉnh như sáo suốt ngày vậy.
Chẳng có gì làm tôi đã tải game online về chơi. Bỗng chốc sau rất nhiều năm không chơi thì một thứ đã loé lên. Quái lạ tại sao chơi game nó hút vậy? Rốt cục CÁI GÌ là cái cuốn hút mình? Tại sao mình không áp dụng nó vào trong học tập để học cũng lôi cuốn như chơi game?
Cứ mầy mò chơi bằng cách nghiên cứu tư duy của người làm game. Mọi thứ thật tuyệt vời như bừng sáng.
Tôi cảm nhận cái thứ tôi tìm kiếm đang đến rất gần, ngày càng rõ ràng hơn, cụ thể hơn.
Và sau 2 tháng tôi đã vẽ ra sơ lược một mạng xã hội học tập kiểu mới, có hương vị của game và lồng ghép kiến thức vào các màn chơi. Mạng xã hội này sẽ cho người tham gia học được cả kiến thức, học được cả kĩ năng, thói quen tốt, nề nếp, mở rộng kết nối mối quan hệ đặc biệt là được học một thứ không trường nào dạy đó chính là tư duy tài chính, trí thông minh tài chính.
Tôi đã giả lập một nền tảng mua sắm đồ đạc, thức ăn, tiệc online, quỹ cộng đồng và đặc biệt là hệ thống cổ phiếu cho các em học.
Tiền được sinh ra từ các hoạt động của các em, học càng chăm càng nhiều tiền, rồi học cân đối chi tiêu để sau này bước ra cuộc đời sẽ dễ dàng thích nghi.
Và từ sau 6 tháng tốc lực triển khai thì mạng xã hội ấy đã ra mắt phục vụ các em miễn phí.
Các hoạt động của mạng xã hội này cần khoảng 1-2 tiếng để học cách dùng một cách thông minh, nếu có gì không hiểu hãy đặt câu hỏi lên chat cộng đồng trong đó. Mọi người đi trước sẽ hướng dẫn các em.
Tôi mong rằng với Zcity.vn – thành phố online được xây dựng riêng cho thế hệ Z Việt Nam, độc nhất trên toàn thế giới cho tới thời điểm này, các em là những người đầu tiên trải nghiệm nó và chúng ta sẽ tạo ra kì tích.
Một thế hệ Z kết nối – một thế hệ Z bùng nổ – một thế hệ Z thành công.
—————
Vậy trước 30 tôi đã kịp làm những gì?
1- Viết 2 cuốn sách, 1 cuốn đã lỗi thời không dùng được, 1 cuốn vẫn bán hằng ngày trên tiki và hiệu sách toàn quốc.
2- Hợp tác giảng dạy 2 khoá học Online với TOPICA phục vụ mọi người học online.
3- Đi giảng dạy được cho nhiều doanh nghiệp, câu lạc bộ, tổ chức.
4- Làm được 1 nhà hàng khu du lịch Tam Chúc phục vụ khách du lịch.
5- Có một học viện đào tạo phục vụ các bạn học phát triển bản thân và khởi nghiệp.
6- Có một mạng xã hội học tập phục vụ thế hệ trẻ thích thú rèn luyện hơn.
7- Dự định trước 30 tôi sẽ cố gắng cho ra mắt cuốn sách Bí Mật Tài Chính Người Giàu tập 2.
8- Và một điều rất quan trọng đó là tôi lấy được 1 người vợ xinh đẹp tuyệt vời & có một cậu con trai kháu khỉnh.
Thôi tâm sự vậy thôi, ông nào đọc đến đây thì cũng ngáo mất rồi. Bạn nào muốn học Kiến Thức Nền thì ới nhé.
NGUYỄN MINH NGỌC ™