Sự nghiệp giống như một chiếc cầu thang 1.000.000 bậc.
 
Mỗi ngày ta nỗ lực thì đi được 1000 bậc.
 
1 năm 365 ngày nghỉ khoảng 35 ngày thì đi được khoảng 330.000 bậc.
 
3 năm liên tục thì cán đích.
 
Ngày nào không đi thì trễ ngày đó.
 
Đây mới là thứ thú vị kể cho các bạn.
 
Khi bạn đứng trước cái bậc thang 1 triệu bậc và xắn tay áo lên chuẩn bị hành trình thì người xung quanh nhìn vào cười hô hố.
 
Khi bạn đi được 330.000 bậc mệt phờ râu mà thành tựu rất vô giá trị, ko ai thèm, nó giống như một quả dừa non, chẳng có nước mà cũng chưa có cùi.
 
Mọi người cười chê: thế mà cũng đòi khởi nghiệp.
 
Khi bạn đi được 660.000 bậc thì chân tay đã tê dại, nhìn lại chặng đường đã thật khủng khiếp nhưng thành tựu vẫn chưa đến đâu. Chưa có giá trị do chưa đc hoàn thiện.
 
Mọi người chẳng ai còn quan tâm, nếm xỉa gì đến bạn và coi bạn như một thất bại của tạo hoá.
 
Thực sự chỉ có bạn mới hiểu bạn đang làm gì.
 
Và rồi bạn bước đến bậc thang thứ 999.000
 
3 năm thấm thoát trôi qua. Quả dừa đã đủ già, đủ nước, đủ cùi, sản phẩm của bạn đạt đc tiêu chuẩn mà nhiều người cần sẵn sàng trả tiền cho nó.
 
Bạn bước cái ngày tiếp đó. Bước 1000 bước cuối cùng đó và đấy là lúc thành công đến với bạn.
 
Những người xung quanh vô cùng tò mò về 1000 bước đi cuối cùng và họ kết luận: bạn thật may mắn và bỗng chốc giàu có chỉ sau 1 đêm. Họ nói rằng bạn rất tức thời nên đã chộp được cơ hội và thành công.
 
Vâng, một quả dừa non vứt đi chẳng ai lấy, nhưng nếu không có giai đoạn dừa non thì sao có được một quả dừa đầy nước và dày cùi.
 
Sản phẩm lỗi, sản phẩm hỏng vứt đi chẳng ai lấy nhưng không trải qua những giai đoạn đó thì sao có được công thức của một sản phẩm tốt.
 
Doanh nghiệp lớn thì cũng đi từ những doanh nghiệp sơ khai.
 
Người lớn thì cũng bắt đầu sinh ra từ một đứa trẻ con.
 
Nếu hôm nay sự nghiệp của bạn vẫn giống như một quả dừa non chưa có giá trị thì cũng đừng quan tâm lắm đến những lời cười chê của xã hội, vì dừa non là giai đoạn trước của dừa già thôi mà.
 
?
 
Nguyễn Minh Ngọc ™ ⓩ