Cuộc sống làm công ăn lương vẫn thế vì chưa ĐỦ ĐAU để thay đổi.
Công việc gò bó nhàm chán, bạn muốn bứt ra để sống một cuộc sống ý nghĩa cho riêng mình NHƯNG…
Sẽ ra sao nếu cuối tháng không được nhận lương nữa?
Sẽ ra sao nếu Tết năm nay không còn khoản tiền thưởng như mọi năm?
Gia đình, con cái sẽ đi về đâu?
Cuộc sống đi làm thuê, tích cóp thực sự rất luẩn quẩn và khó lòng thoát ra được nhưng chính bản thân bạn cũng không thể lý giải được tại sao suốt những năm tháng tuổi trẻ cứ cắm đầu vào con đường đó?
Nguyên nhân là gì đây?
——
Cuộc sống là những sự lựa chọn, đừng manh động nếu như bạn chưa có giải pháp thay thế tốt hơn.
Công việc hiện tại đang là sự lựa chọn tối ưu của bạn. Nếu có lựa chọn tốt hơn bạn đã không ở đó.
Nhưng công việc rất nhàm chán, gò bó, cuộc đời sinh ra được một lần mà cứ để nó trôi đi vậy sao?
Chúng ta phải làm sao để thay đổi thực tại? Chúng ta phải làm sao?
——
Chúng ta tư duy luôn đúng, và có lẽ với một hoàn cảnh giống nhau, lượng thông tin và mối quan hệ như nhau thì chúng ta sẽ HÀNH ĐỘNG giống nhau.
Có nghĩa là nếu tôi là bạn thì tôi cũng hành động mọi lựa chọn giống bạn.
—–
Vậy vấn đề ở đây không phải là cách tư duy, vấn đề là lượng thông tin hay còn gọi là lượng căn cứ mà chúng ta đang có để chọn ra sự lựa chọn tốt nhất.
—–
Chương trình học quá dài lên tới 12 năm phổ thông và nhiều năm đại học cung cấp một lượng căn cứ phục vụ Tư Duy Làm Thuê quá dày đặc và tạo thói quen tuân lệnh sống trong khuôn phép đã kìm hãm và lấn áp con người phi thường trong bạn.
Chúng ta phải thừa nhận một điều rằng giáo viên và giảng viên đại học cũng là một nghề làm thuê nên những điều chúng ta được tiếp nhận sẽ mang thiên hướng đó.
—–
Đa phần những căn cứ hiểu biết thực sự về vận động kinh tế, tâm lý học con người, nền tảng tiền tệ cực kì quan trọng phục vụ tư duy làm chủ thì ít người được tiếp cận và được lý giải một cách bài bản.
—–
Muộn hay sớm thì vấn đề cần nói đến đó là cứ để cuộc sống mãi trôi như vậy hay rục rịch đứng lên?
Đó là quyết định ở bạn.
Tôi rất nhớ một câu chuyện tóm lược:
“Một bác thợ săn đi trong rừng và trời đã tối vẫn chưa kịp ra khỏi rừng nên đã xin ở nhờ ở một căn nhà của một thợ săn khác.
Đang đêm thì bác thấy khó chịu vì cứ nghe thấy tiếng con chó nằm rên ư ử trong góc nhà.
Bác liền hỏi chủ nhà là nó bị làm sao?
Bác chủ nhà ngồi dậy và nói: à nó đang nằm lên cái đinh đấy mà.
Ủa tại sao nó không ra chỗ khác mà nằm?
À tại vì nó chưa ĐỦ ĐAU để ĐỨNG DẬY”.
Vâng cuộc sống của rất nhiều người cũng vậy, bạn có thể đang kêu la, chán nản nhưng bạn vẫn ở đó, nằm đó cũng đơn giản là CHƯA ĐỦ ĐAU ĐỂ ĐỨNG DẬY.
Đôi khi cuộc đời chúng ta phải cảm ơn ông Sếp nào đó sút bạn ra đường hoặc cô gái nào đó đã chửi thẳng vào sự nghèo hèn về cả tiền tài và ý chí của bạn.
Bởi khi đó, một nhát xiên đủ đau để ta có thể ĐỨNG LÊN và SỐNG MỘT LẦN THỰC SỰ.
Nguyễn Minh Ngọc ™ ⓩ